Xàm xàm dự án Sentry
Sau gần 2 năm phát triển, dự án của chúng tôi dừng lại. Chúng tôi ai cũng buồn mang mác. Với những gì chúng tôi đã cùng nhau trải qua trong gần 50 sprints, những sprint đầu với sự bỡ ngỡ, những sai lầm trong lựa chọn công nghệ để rồi team lại phải cùng nhau bắt đầu lại từ đầu, những thời điểm push code lúc 2-3h sáng.
Khách hàng nói chúng tôi không sai. Yep, người ta cũng khen chúng tôi không ngớt lời. Chúng tôi đã làm những gì tốt nhất có thể trong toàn khả năng của mình, trong tôi không có gì hối tiếc.
Nhưng chứng kiến một dự án, một cái gì đó kết nối với bản thân, những dòng code do chính tay mình dựng nên sẽ không còn bao giờ được sử dụng nữa. Điều đó thật buồn, dù rằng đây không phải là lần đầu tiên tôi thấy một dự án bị dừng. Nhưng đây là lần đầu mà tôi đi cùng một team, một sản phẩm trong một thời gian dài như vậy.
Chứng kiến một sản phẩm từ sơ khai, với những màn hình đơn sơ, giản dị dần dần trở nên đầy màu sắc. Có realtime chat, reply chat, có mobile app, có window app, bảo mật phức tạp bằng YubiKey, bảo mật dữ liệu người dùng phức tạp bằng nhiều loại keys, OTP, tự động gọi điện nhắc nhở, liên kết tạo lịch trên Google Calendar, liên kết lấy hình ảnh hiệu thuốc trên Google Map, thanh toán ứng dụng hàng tháng, Groupon code, Scan một loại Barcode đặc biệt mà phải tự viết SDK. Hệ sinh thái à? Chúng tôi tham gia phát triển phần nào trong đống feature trên? Chúng tôi làm tất cả. Chúng tôi đã đi với sản phẩm từ đầu, thử hỏi làm sao không buồn cho được.
Trong suốt quá trình đó, cũng có vài lần chúng tôi căng thẳng với nhau. Nhưng sau cùng, tất cả lại yêu thương, hỗ trợ nhau.
Nhiều team nói chúng tôi vui nhỉ? Vui không? Chắc có.
Thật ra chúng tôi chả bao giờ nghĩ tới vì lý do gì mà không khí trong team vui vẻ, mọi người hòa đồng đến vậy. Có lẽ vì đó là điều tự nhiên diễn ra. Ngồi mổ xẻ chắc có hàng tá lý do để chúng tôi hợp nhau tới vậy.
- Cùng độ tuổi
- Cùng trẻ trâu
- Cùng sở thích
- Cùng độc thân nữa chăng.
Hà Anh: Toàn thấy gọi chị Hà, chưa thấy ai gọi chị Anh cả ?? PO kiêm Senior Tester (đã rửa tay) của team. Luôn để ý tới mọi người. Ai vui buồn chị đều thấy cả. Thỉnh thoảng lại hỏi thằng H, thằng D chia tay bạn gái à? Sao nó buồn thế. Thằng H chia tay bạn gái thấy làm việc năng suất hẳn. Và khi chị đang thì thầm với ai đó, hai mắt đảo liên tục, người hơi cúi xuống, thì khả năng là đang nói xấu ai đó. (Mặc dù không nhiều) Nhưng rất dễ nhận ra.
Quân TB: Một trẻ trâu chính hiệu. Nếu có trend gì mới, bạn không cần phải đọc mương 14 hay voz, hãy hỏi Quân TB.
Huy TD: Một developer trẻ (nhưng hay để tóc hoa râm), thường xuyên có những pha húc mả đi vào lòng đất.
Giang NH: Cô giáo tiếng Anh của Septech. Người có thể không nói gì cả ngày.
Phương Pu: Thanh niên xịt mũi cả ngày. Có một con mèo, và mái tóc đổi màu.
Huế Ho: Vape thủ kiêm đế chế thủ (10p30 kích 3) đến từ miền đất Tuyên Quang
Tươi TT: Người chị, nói chuyện thì có vẻ nghiêm túc. Nhưng lại là một người cực kỳ không nghiêm túc tí nào. Người chị gái thất lạc của Trang VTQ với bài làm thế nào để có người yêu chỉ với 1 viên thuốc.
Trang VTQ: Người luôn cần có một người phiên dịch đi kèm mặc dù không hề có yếu tố nước ngoài. Người biết cách làm thế nào để khô gà lá chanh có hương vị giống khô heo cháy tỏi.
Tuấn DA: Người được ông trời ưu ái ban cho một cuộc sống nghèo khó, nhưng đồng thời lại lấy đi vẻ đẹp trai.
Dũng TT: Người luôn ca ngợi về sự chuyên nghiệp của team (chắc chiếu mới – chưa trải lần nào), Yêu thích bóng đá và nghe truyện bằng giọng đọc của chị Google hoặc anh Microsoft.
Tuấn NT: Manager kiêm developer đời đầu. Vừa ngậm nhiệt kế vừa code với anh là bình thường. Nhưng khi không code tôi không thấy anh ốm nữa.
Huy NQ: Trai đẹp, nhưng nhạt.
Tản mạn buổi chiều mưa. 0h22 Hà Nội đêm không trăng, không sao, có tiếng còi xe ngày 19 tháng 03 năm Covid thứ 2.