mẹo đặt password

— Lưu ý (disclaimer) —-

bài viết chỉ giúp cho việc nhớ password dễ hơn một chút,

còn bạn vẫn phải nhớ nó

ngoài ra, bài được viết theo phong cách fast and short 🙂

——-

Bài này lấy cảm hứng từ việc sau mỗi lần google yêu cầu người dùng đổi password (mật khẩu) thì có khá nhiều người dùng gmail một đi không trở lại vì …. họ không thể nhớ nổi password mới đổi. Có vẻ điều này ngày càng hay xẩy ra khi mà những password phèn phèn ngày xưa như 123456, password …. giờ sẽ bị reject (từ chối) thẳng thừng với quy định phải là 12 ký tự, có cả chữ hoa, thường và ký tự … hiện đã trở thành chuẩn mực mới!

Vậy cá nhân tôi xin hiến kế vài mẹo sau để bạn không quên password sau khi update he 🙂

I. Dùng cả câu văn

Cách này là đơn giản nhất. Thay vì 123456 thì giờ đây tôi nhìn thấy “MotHaiBaBon5Sau”. Một sự sáng tạo nho nhỏ mà hiệu quả, cách này có thể còn trở nên powerful hơn nếu bạn

II. Dùng (văn) ngoại ngữ

Dự sẵn là về sau “MotHaiBaBon5Sau” cũng trở nên quá dễ đoán (do đó dễ bị hack), có thể đổi nó sang “OneTwoThree4Five” hoặc “NhatNhiTam5Ngu”

và vẫn còn những cách khác nữa 🙂

III. Văn vẻ hơn

Một số người ngày xưa hay dùng ngày sinh của vợ chồng con cái làm mật khẩu. Tôi ví dụ bừa: 260387. Dĩ nhiên với cách I. ở trên bạn có thể chế ra ngay “HaiSau0BaTamBay”, tuy nhiên có cách để thậm chí chỉ phải nhớ ít hơn nữa: “SinhNhatV0Yeu” hoặc “NgayChongBeoRaD0i” 🙂

đã nói đến văn, sao ta không chơi lớn luôn nhỉ,

IV. Dùng bài thơ

Giờ có ai bắt bạn đọc thơ thì cái gì sẽ hiện ra trong đầu bạn? Tôi thì đọc khá nhiều thơ, nên hiện tại nếu dùng cách này, nó sẽ là “KhiV0KheKheDemThau”

(Tôi ngửi thấy mùi ánh sáng

Khi vò khe khẽ đêm thâu

— Nguyễn Thế Hoàng Linh —)

Ờ dưng mà thực tế thì ko phải ai cũng thích thơ, có lần tôi hỏi một bạn lần cuối đọc thơ là khi nào thì có vẻ bạn ấy hơi bị choáng mất vài giây :). Tất nhiên giờ ai cũng có thể gúc (google) dễ dàng ra chục bài thơ trong phút mốt nhưng vấn đề là dùng thơ gúc thì lại quên ngay thôi.

Không sao, vẫn có cách

V. Dùng câu trong bài hát (ca từ)

Kiểu gì bạn chả nhe nhạc phải không? VPop hoặc KPop gì đó ấy. Tôi biết vì có khi tự nhiên đầu tôi cứ vang lên một đoạn bài hát, thậm chí có khi cả ngày, muốn dứt ra lắm mà “đài” không chịu tắt. Thế nhé, lần sau có bị tình trạng tương tự thì hãy vồ lấy chính câu đấy để làm cái password khó quên của mình, ví dụ: “KhiAnhQuaThungLung”, “ConThayDauLaConThuong” ….

Mà tôi còn đã thấy cả password sau: “CucXiLauOngBeLap” 🙂 .

Vấn đề ở đây là đôi khi mình thích cả đoạn dài cơ:

Về đây đứng ngồi

Đường xquá ngại

Gửi lòng theo chút nắng bên ngoài”

Chả sao, dài thì ta tóm nó lại

VI. Dùng chữ cái đầu

Giờ chắc bạn cũng đoán ra vì sao tôi bôi đậm 1 số chữ trong đoạn trên. Vâng, chỉ cần ghép các chữ đầu này lại là bạn có 1 password đảm bảo người khác ko thể đoán nổi (nhưng bạn thì vẫn nhớ): “Vddn#Dxqn$Gltcnbn”

Nhưng đến đây bạn vẫn có thể phàn nàn Chả thích mấy cái thứ sến này! Ừ, sao phải dùng văn của người khác, tự ta cũng có thứ để nói mà

VII. Tự phát ngôn

Nói thẳng “ToiThich$$$” “ShowMeTheMon$y”, hoặc phàn nàn “khachLaiChangeRequest!”, hay dậy đời “HayNhuAnhX”, hoặc hô khẩu hiệu “ToiYeuABCXYZ” v.v… cứ chọn phát ngôn bạn dễ nhớ là được.

Humn… nhưng thực ra không phải ai cũng thích kiểu phát ngôn hùng hổ ở trên, lúc này ta có thể dùng những câu văn chung chung hơn, văn quảng cáo hay slogan công ty “ThapLenNg0nLua”, hoặc là tên thuốc “Pantopraz0n” mình đang uống chẳng hạn … …

Gì thì gì, thực tế là chúng ta đang bơi giữa biển thông tin, không vớ được vài câu chữ thì cũng lạ, nên mọi người có thể tự do sáng tạo ạ.

—-một vài password tôi đã từng đặt—-

t0iBanBao, kawarimash1Ta, haN0i#15ThangRieng, TonTu#36Ke

VIII. Tiểu kết

Để tóm tắt, bạn có thể quên đi tất cả những cách cụ thể ở trên, chỉ cần nhớ rằng:

Thay vì đặt password, hãy kể một câu chuyện.

Như thế, một thứ tưởng chừng khô khan như mật khẩu cũng có thể trở nên phong phú như bản thân cuộc sống 🙂

 

One Comment

Add a Comment

Scroll Up