HÀ NỘI – Chuyến đi vội vã nhưng đầy ắp tình yêu thương!
Chẳng là thứ sáu tuần rồi, công ty tôi đang làm tổ chức sự kiện mà với công ty đây được coi là sự kiện lớn nhất, quan trọng nhất – Kick off. Thế là một nhân viên làm remote full time như tôi có cơ hội được ra tham dự, hội hộp lắm, háo hức lắm. Vì sao ư? Đơn giản, làm bao nhiêu tháng mới được ra thăm mặt mũi các anh chị em đồng nghiệp của mình, rồi còn được đi hít thở cái không khí se se lạnh lạnh trứ danh vào mùa thu của Hà Nội nữa, không thích mới lạ.
Lúc đầu chỉ định đi một mình thôi nên đã chọn thời gian rất gấp gáp vì phụ nữ có gia đình thì luôn muốn ưu tiên một chút cho con nhỏ, chiều tổ chức Kickoff thì sáng đó bay ra, sáng sớm ngày hôm sau lại bay về.Nhưng mà sau 1 vài ngày suy đi tính lại, thôi thì dắt luôn con theo chứ để ở nhà thấy thương, lại không an tâm tham dự cho đến tàn tiệc, thế là cả chồng cả con đều mua vé ra Hà Nội. Đương nhiên vì tôi đã mua vé từ trước nên cả chồng cả con đều chọn mua khung giờ giống tôi vậy nên cuối cùng cả nhà đểu có chuyến đi hơi vội vã. Sáng 7h30 chuyến bay cất cánh, 6h lê lết ra khỏi nhà tới sân bay làm thủ tục xong là boarding luôn.
Tới Hà Nội, trời mưa, bầu trời u ám, nhiệt độ vào khoảng 19 độ. Tôi cứ nghĩ mình sẽ thấy lạnh lắm đây nhưng không, thời tiết mát mẻ này thật là thích. Chỉ có điều giá như trời không mưa, bầu trời tươi sáng hơn nhưng vẫn là 19 độ thì còn thích hơn nữa.
Qua sự hướng dẫn trước của chị BO, cả gia đình thẳng tiến tới công ty Flinters Việt Nam. Vì lần đầu được ra văn phòng công ty nên tôi phải chờ người xuống đón mới lên được văn phòng. Điều đầu tiên tôi để tâm khi đứng chờ dưới thang máy tòa nhà văn phòng đó là : ôi sao mấy bạn nữ ở ngoài đây ăn mặc sành điệu thế nhỉ, áo này kết hợp áo kia, rất chi là fashion. Tôi là phụ nữ nên điều tôi quan tâm nó chỉ xoay quanh những vấn đề như thế, chứ chẳng to tát gì. Sau khoảng 15 phút chờ đợi, người đồng nghiệp đầu tiên tôi được gặp mặt trực tiếp, người hướng dẫn tôi lên công ty không ai khác hơn đó là leader tôi được nói chuyện hầu như hằng ngày, một giọng nói oanh vàng không lẫn đi đâu được – Quỳnh_lp. Ô! văn phòng công ty đây rồi! Đâu đó trong những cuộc họp với nhóm Com, lấp ló đằng sau background của họ tôi nhiều lần cũng thắc mắc về độ rộng lớn, cách bài trí của văn phòng nhưng mà chưa được nhìn tận mắt, sờ tận tay nên nói chung cũng mơ hồ. Bây giờ, tôi đã có thể hình dung được cụ thể các “đảo” mà anh chị em hay rao “đang để đảo này, đảo kia” khi mang quà từ một vùng nào đó lên để tặng cho đồng nghiệp là như thế nào. Phải nói tôi thích cách bài trí của văn phòng, rất đơn giản nhưng đúng chức năng, không có vật dụng thừa, đặc biệt khu giải trí khá rộng. Điều tôi cảm thấy rất ấm áp đó là khi đặt chân tới văn phòng, tôi được chào đón bởi những nụ cười rất tươi, rất chân tình của các anh em đồng nghiệp, của anh Duy , anh Thảo, anh An ,của Nam nhóm Com, của Hiếu hay các em Dev khác dù tôi chưa một lần được tiếp xúc. Tôi chưa từng làm trong công ty IT nên tôi chưa được trải nghiệm môi trường công ty mà số lượng nam áp đảo nữ như vậy, mà còn là nam rất trẻ và khá đẹp trai nữa. Bỗng nhớ câu nói đùa của anh MC trong Kickoff, ở công ty này, luật quấy rối tạo ra là để bảo vệ các bạn nam. Công nhận mọi người trẻ thật. Sức trẻ càng thể hiện rõ hơn khi vào Kickoff. Bao nhiêu năng lượng trẻ trung của các bạn cứ làm cho mình muốn trẻ lại theo. Bởi thế khi Bác Tổng đưa đáp án Qizz 28 là độ tuổi trung bình của công ty tôi đã nghĩ: thôi chết rồi, có khi nhóm Com mình đã kéo tuổi trung bình này lên cao như thế!
Lâu lắm rồi tôi mới được tham gia buổi tiệc công ty được tổ chức có quy củ và hoành tráng như vậy. Mọi thứ diễn ra rất chuyên nhiệp làm tôi nhớ lại một buổi tiệc tương tự tôi cũng được tham gia ở Nhật. Tôi không chỉ được nghe, cảm nhận trực tiếp những mục tiêu, chiến lược của công ty mà còn được tay bắt mặt mừng, thủ thỉ tâm sự bằng miệng chứ không phải là gõ bằng tay với những anh chị em đồng nghiệp của mình. Phải công nhận gặp nhau rồi, bao nhiêu ngỡ ngàng, cảm giác xa cách, ngại ngùng vì có chút khác biệt vùng miền đều tan biến hết qua những nụ cười hiền dịu, cái bắt tay, cái ôm , và cả những bức hình sống ảo. Cảm giác của tôi lúc đó thật hạnh phúc biết bao, cái khoảng cách hơn 1500km không còn là vấn đề nữa. Tôi xin chia sẻ một chút cơ duyên tôi đến với công ty là một sự tình cờ không thể tình cờ hơn. Sau hai năm ở ẩn nuôi con, một ngày quyết định đi làm lại bằng công việc IT comtor, tôi đã lên mạng và tìm thấy Flinters VN. Nhưng vốn tính bất cẩn, tôi nộp đơn ứng tuyển mà không biết công ty ở Hà Nội chứ không phải HCM. Thế là khi chị Hương gọi lại, tôi đã ríu rít xin lỗi về sự nhầm lẫn của mình nhưng được giải thích rằng công ty cho làm việc remote, tôi đã nghĩ thôi thử phỏng vấn xem sao. Và cuối cùng tôi vượt qua các vòng phỏng vấn và được làm việc ở Flinters VN. Nói chung lúc đầu cũng sợ lắm, vì khác giọng nói, có khi suy nghĩ cũng không giống nhau, rồi xa xôi cách trở vậy không biết có làm việc được không , mẹ tôi còn suy nghĩ ghê hơn nữa “ công ty đó có lừa đảo không con?” huhu. Nhưng bây giờ thì tôi có thể tự tin nói rằng, nếu là Flinters VN thì mọi việc sẽ ổn. Cảm ơn sự nhầm lẫn hạnh phúc, cảm ơn quý công ty đã cho tôi cơ hội, cảm ơn các anh chị em đồng nghiệp đã luôn bao dung cho tôi, ở trường hợp của tôi, thì chữ “ DUYÊN” là vừa vặn nhất!
Dù chuyến đi chỉ vỏn vẹn 1 ngày 1 đêm và về còn bị khuyến mãi thêm 2 vạch nữa nhưng tôi cảm thấy chuyến đi này hạnh phúc ngập tràn. Xin cảm ơn tất cả mọi người, đặc biệt cảm ơn nhóm Com , và chị Yến nữa ạ.